Đi tìm Rhett Butler Rhett_Butler

Năm 1939, Cuốn theo chiều gió lên phim, và Clark Gable khi đó được đông đảo công chúng cho rằng ông sinh ra để diễn Rhett, kể cả nhà sản xuất David O. Selznick (ngoại trừ chính Gable). Vì Selznick không có trong tay nam minh tinh nào nên ông phải nhắm tới diễn viên ở những hãng khác. Gary Cooperlà sự lựa chọn đầu tiên của ông vì Cooper đang có hợp đồng với Samuel Goldwyn, đối tác quen thuộc của Selznick. Tuy nhiên, Goldwyn không đồng ý thương lượng.[2] Warner Bros định lựa chọn Bette Davis, Errol Flynn, và Olivia de Havilland gửi sang Selznick cho ba vai chính còn lại. Gary Cooper từ chối vai Rhett Butler và có lời phát biểu đầy tai tiếng: "Cuốn theo chiều gió sẽ là thất bại kinh khủng nhất trong lịch sử Hollywood. Tôi rất vui khi Clark Gable dẫm phải vũng lầy này chứ không phải Gary Cooper".[3][4] Nhưng sau đó Selznick quyết định chọn Clark Gable, và thương lượng với Metro-Goldwyn-Mayer để mượn ông. Chủ tịch MGM Louis B. Mayer, đồng thời là cha vợ của Selznick, yêu cầu được chia một nửa lợi nhuận từ bộ phim, và công ty mẹ của MGM Loew's, Inc. sẽ hưởng 15% doanh thu. Selznick chấp nhận yêu sách, và Gable chính thức trở thành Rhett, bên cạnh Vivien Leigh, Olivia de Havilland, Leslie Howard. Nhưng chính Gable ban đầu đã từ chối vai này. Tại thời điểm đó, ông rất thận trọng với những vai lớn như Rhett vì sợ làm công chúng thất vọng, những người đã hình thành những ấn tượng rất rõ ràng về nhân vật, mà ông e ngại sẽ không truyền tải được hết qua phần thể hiện của mình.

Vai diễn thành công rực rỡ, và Gable giành được một đề cử Oscar nam chính. Tuy vuột mất tượng vàng vào tay Robert Donat trong Goodbye, Mr. Chips[5] nhưng hình ảnh Rhett Butler qua thể hiện của Gable đã trở thành hình ảnh kinh điển trong lịch sử điện ảnh Mỹ.